---- HỌP LỚP ----
Về họp lớp là về miền ký ức
Đừng tự ti dẫu thua bạn thua bè
Cứ về đây bạn kể để ta nghe
Ta chắt lọc cái hay, cái được
Về họp lớp từng là niềm ao ước
Của bao người cách biệt ở trời xa
Nhưng dễ gì được về họp như ta
Dù bạc tiền họ dư ăn dư để
Về họp lớp nếu thấy như có thể
Để tao, mày, tớ, cậu thấy mặt nhau
Sống trên đời ai cũng trải bể dâu
Và sẽ có những đứa hơn, đứa kém
Về họp lớp hãy tự tin đừng e thẹn
Chưa hết cuộc đời đừng nói trước hơn thua
Về họp lớp bạn đã sẵn sàng chưa
Đừng để lúc quá già muốn đi, đi không được.
ĐN, 5/ 7/2022
THÁNG BẢY THĂM TRƯỜNG CŨ
Tháng bảy về lòng nôn nao đến lạ
Trong vườn trường còn đọng tiếng ve ngân
Cây bàng già trên cành còn xanh lá
Hoa phượng buồn trải đỏ mặt sân
Thời gian mãi trôi, trôi vội vã
Kệ ai chờ ai đợi đến bần thần
Hẹn gặp mặt bạn bè từ muôn ngã
Như đón chờ hội tụ với người thân
Về trường cũ, về thăm bạn bè cũ
Để kiếm tìm ký ức tuổi thanh xuân
Bụi hoa dại ngắt vội vàng mấy nụ
Tặng cho nhau rồi thỏa thích quây quần
Mở hết lòng trong vòng tay bè bạn
Để quên đi những vinh, nhục, gian truân
Trời rộng lắm nhưng đời người có hạn
Đừng chần chừ, hãy cất bước về thăm.
Bình Sơn, 1/7/2023
---- NIỀM VUI ÔNG ĐỒ GIÀ ----
Có những đường cong nối niềm nhưng nhớ
Bài toán vi phân kết duyên nợ tình ai
Những đạo hàm gộp cảm xúc không phai
Phương trình siêu việt dệt mối tình dài chân thật
Ngất ngây vui giải xong bài xác suất
Lại tìm về hàm liên tục mối tơ duyên
Bài tích phân chia nhỏ nỗi ưu phiền
Khi giới hạn tổng xích- ma thuyền nhớ biển
Cũng có lúc những phương trình nhiều biến
Trong ngoặc buồn ẩn phụ nỗi niềm riêng
Rồi cuộc đời cứ vậy mãi triền miên
Dòng tình cảm nối dài ra vô tận
Hạnh phúc đến từ khi cầm viên phấn
Vạch đường đi bằng những bận chèo đò
Chở “khách” qua sông chẳng sá sóng to
Đò cập bến lại lo chuyến mới
Thanh thản, an yên dù nửa đời trôi nổi
Ông đồ già giờ vui với cháu con.
NHẶT
Nhặt hạt sương khuya
Xâu chuỗi dài nhung nhớ
Nhặt vạt nắng vàng
Thêu duyên nợ tình đời
Trong bâng khuâng
Nhặt mấy cánh phượng rơi
Dệt kỷ niệm níu chân người ở lại
Nhặt ngọn gió vô tình vương rãi
Ghép thành thơ giữ lại trong tim
Cả một đời gom, nhặt, kiếm tìm!
NVH-2015
KÝ ỨC VỀ MỘT NGƯỜI THẦY
Con lại dừng chân trước cổng trường
Đến lần tìm bóng dáng thân thương
Cơn gió lạnh khẽ rung mái tóc
Giọt sương đêm đọng lá hàng dương
Vẫn lá bàng xanh phủ biếc sân trường
Vẫn ghế đá, vẫn con đường quen thuộc
Nơi thầy dõi theo con từng bước
Và cho con có được ngày nay
Nhớ hôm nào bụi phấn bay bay
Phủ trắng mái tóc thầy đã bạc
Vẫn chăm chút những chồi non chớm mọc
Để hôm nay cây nở lộc đơm bông
Chẳng nề hà giá rét mùa đông
Để nở đỏ phượng hồng mùa hạ
Âu có phải là điều kỳ lạ ?
Người trồng cây, cây đem quả cho đời!
N.V.H_2015
VỀ MIỀN KÝ ỨC
Về miền ký ức để sum vầy
Thỏa nỗi niềm riêng đến đắm say
Thuở trước rời quê tìm bến đỗ
Giờ về nắm chặt những bàn tay
Tình cô* khắc đậm trong tâm khảm
Nghĩa bạn ghi sâu mãi chốn này
Sống để người đời còn cổ suý
Ai ơi hãy nhớ tạc ơn thầy.
Sầm Sơn, ngày 8/7/2024
----------------------------------
KHÔNG ĐỀ
Nỗi nhọc nhằn đừng hằn lên mắt em
Để những ánh sao trôi dài trên khóe
Để ngọn lửa yêu đương thời son trẻ
Hun nóng trái tim giá lạnh bởi thời gian
Trong thẳm sâu, trong gió núi mưa ngàn
Những dư âm của một thời khốn khó
Những tiếng yêu đã mấy lần để ngỏ
Nay ùa về một cảm xúc lâng lâng
Phút chia tay dạ bỗng bâng khuâng
Ngày tái ngộ biết ai còn gặp lại?
Trời vẫn thế mà đời đâu còn mãi
Thời gian trôi có ai cản được không!
Hãy tự tin dù giáp mặt bão giông
Tâm ta vững bàn chân ta sẽ vững
Như thưở xưa gian nan từng chịu đựng
Phía chân trời đang hừng ánh bình minh.
24/4/2023
MƠ TÌNH
(Tặng vầng trăng khuyết)
Em về níu lại mối tình thơ
Mở cửa tương tư khấp khởi chờ
Ngắt cánh hoa tươi cài suối tóc
Chôn đời lữ khách mộng trong mơ
Cho vay hết sắc hương lòng khép
Trả nợ tình trong những dại khờ
Gửi gió theo mây về chốn nhớ
Cho tình đượm thắm mãi không mờ.
***
Cho tình đượm thắm mãi không mờ
Gửi gió theo mây về chốn nhớ
Trả nợ tình trong những dại khờ
Cho vay hết sắc hương lòng khép
Chôn đời lữ khách mộng trong mơ
Ngắt cánh hoa tươi cài suối tóc
Mở cửa tương tư khấp khởi chờ
Em về níu lại mối tình thơ.
ĐN, 20/3/2023
NỢ TÌNH
Mãi nợ trần gian một mối tình
Ô kìa ánh mắt nụ cười xinh
Chênh chao hạt nắng không xiêu vẹo
Dặt dẹo vần thơ chẳng rẻ khinh
Khắc cốt bao chiều nhìn chén tạc
Ghi tâm những bận thấy bình sinh
Nhân sinh há phải vì duyên kiếp?
Trả trả vay vay chuyện ta mình.
ĐN, 12/7/2024
NHỚ BẠN
Âm thầm gói kín nỗi niềm thương
Chẳng gặp tâm tư cảm thấy thường
Được gặp tình người thêm thấm đậm
Khi xa lại thấy nhớ quê hương
Ân tình khó tả bằng câu chữ
Nỗi nhớ không đo hết đoạn trường
Nuối tiếc không gần chăm hội ngộ
Đành lòng sống mãi kiếp tha hương.
ĐN, 13/12/2022
NGHĨA TÌNH
Lần tìm cảm xúc chốn xa xôi
Gặp được trò xưa quá tuyệt vời
Thẩm thấu tình người trên Đảo Ngọc
Bao năm gặp lại có đầy vơi?
Bâng khuâng đón tấm lòng chân thật
Thổn thức đường về mãi chẳng thôi
Thế sự tình đời nhiều lối rẽ
Tình trò ấm áp chẳng phai phôi.
Đà Nẵng, 18/3/2022
NHỚ QUÊ
Gió xua nhẹ cửa báo xuân về
Cõi lòng trĩu nặng cảnh xa quê
Bao năm đành sống nơi xứ lạ
Giấc mơ lạc giữa những bộn bề
Gột tìm dĩ vãng càng thêm nhớ
Vạt nắng sau hè buổi chiều quê
Kiếp người rong ruổi bao duyên nợ
Khói bếp lam chiều nhớ nhớ ghê!
ĐN, 24 tháng chạp Tân Sửu
TÌNH XƯA, TÌNH NAY
Nhớ cái hồi nghèo khó
Ngọn đèn vàng vặn nhỏ sợ hao dầu
Nhớ cái hồi nghèo khó
Chiều tà về chẳng dám đi đâu
Nằm ôm gối buồn thiu trên gác trọ
Nhớ cái hồi nghèo khó
Bữa ăn thèm một miếng thịt kho
Nhưng đâu được, chỉ có canh "toàn quốc"
Nhớ cái hồi nghèo khó
Cùng ăn chung dĩa rau muống luộc
Thế là sang đâu dám ước gì to
Nhớ cái hồi nghèo khó
Củ mì tươi vùi nướng trong tro
Ăn sướng thế dễ đâu ai có
Nhớ cái hồi nghèo khó
Thèm làm sao một lát thịt bò
Đâu dám nghĩ đến chân giò hầm đậu
Nhớ cái hồi nghèo khó
Chuyện buồn vui đều có tôi có cậu...
Cuộc đời thay, vận thế đổi thay
Tình cũng thay theo tháng theo ngày
Thay theo cái vòng xoay trái đất
Trong nghèo khó cái tình sao chân thật!
Bây giờ tình tuỳ thứ bậc nhỏ, to
Tình bây giờ cứ phải đắn đo
Cho ai ít, ai nhiều đâu có dễ có!
CÓ MỘT LÀN NHƯ THẾ
Có một lần như thế
Em lặng thinh
ngồi đếm sao rơi
Anh nín câm
tâm trạng rối bời
Không gian tịch
không nữa lời của gió
Có một lần như thế
Anh lần theo nỗi nhớ
Đến tìm
ở đợ tim em
Cảm giác bình yên
giây phút êm đềm
Đâu còn nữa
từ khi ta cách biêt
Trong góc khuất tim em
Anh biết
Vẫn còn
vẫn còn
và bất diệt
Tình ta!
-------------------------------------
SÔNG QUÊ VẪN ĐỢI NGƯỜI VỀ
Câu lý thương nhau hội đêm rằm em hát
dưới chân cầu trăng tan
Sông cứ trôi mặc kệ thời gian
Đem hơi thở đại ngàn về phố thị
Với anh, em là dòng sông tri kỷ
Chảy trong huyết mạch tự thuở đầu
Nhưng vì đâu ta phải cách xa nhau?
Để nỗi nhớ làm sông đau quặn thắt
Cầu Châu Ổ nối hai đầu nam, bắc
Của quê mình anh nhớ ghé về thăm
Dẫu cuộc đời chỉ có mấy mươi năm
Sông vẫn đợi anh về vườn tao ngộ!
ĐN, 27/12/2023